Hoạt động giải trí lớn nhất của người Anh là đi uống rượu bia.
Vòng quanh khu đại học U toàn là các quán pub, những hoạt động xây dựng đội nhóm của phòng thí nghiệm đều chỉ diễn ra quẩn quanh trong mấy cái quán trên những con đường này.
Để mừng sinh nhật thì đến quán trên đường A, những ngày lễ đặc biệt thì đến quán trên đường B, và nếu có ai đó thành công bảo vệ luận văn tốt nghiệp hoặc là bài viết được một tạp chí uy tín chấp nhận thì cả bọn sẽ đến đường A làm một tăng trước rồi mới qua quán B uống.
Hôm nay là sinh nhật của Amy, bởi vậy cả nhóm đến quán bar trên đường A để uống mừng như thường lệ.
Sau khi uống vài ly rượu và cắm vài ngọn nến lên bánh kem, mọi người vây quanh nhìn Amy chắp tay trước ngực, nói lên điều ước sinh nhật của mình:
— Ước nguyện gì à, vẫn cứ mấy điều đó thôi. Phân tử không chạy lệch trong quá trình điện di [1], tế bào nuôi cấy không bị nhiễm bẩn [2], có thể mau mau xuất bản một bài viết trong năm nay.
— Tất nhiên là sẽ càng tuyệt vời hơn nữa nếu như đường tình duyên của mình có chuyện gì đó bất ngờ xảy ra. - Cô khúc khích cười thổi tắt hết nến, sau đó không chút e dè nhìn thẳng vào Tần Xán.
Tần Xán: ...
Khi Amy vừa nói lời này, mấy người chị em của cô lập tức che miệng thét lên, những người hóng chuyện khác trong phòng thí nghiệm thì cười cười nhìn Tần Xán, Hác Thất Nguyệt bất ngờ phun hết rượu ra, luôn miệng lải nhải bên tai Tần Xán "em nói rồi mà", Hác Ngũ Chu bất đắc dĩ rút khăn giấy cạnh bên giúp em gái mình lau mặt.
Tần Xán biết mình đáp lại lời này kiểu nào cũng không được, thế nên cậu đứng dậy, nói:
— Tôi đi nhà vệ sinh để tỉnh rượu đây, sẵn tiện giục người ta mang mấy món ăn vặt còn thiếu lên luôn.
Thực tế chứng minh quyết định của Tần Xán là vô cùng chính xác vì khi cậu trở về, gần như tất cả mọi người đều đã say ngật ngưỡng.
Ngày mai là thứ sáu, bọn họ vẫn phải đi làm, thế nên là cả nhóm tan cuộc, dìu nhau bắt xe về nhà, Tần Xán thở phào nhẹ nhõm đi theo.
Lúc mới bước chân vào quán bar, bầu trời chỉ hơi âm u thôi, thế mà lúc cậu bước ra ngoài sau bữa tiệc, Tần Xán phát hiện trời đã mưa to tầm tã từ khi nào.
Sấm sét rung trời, mưa xối xả kèm theo gió giật mạnh. Đúng là cơn mưa tháng tư đầu xuân, những cô gái mặc váy ngắn để dự tiệc vừa đi vài bước đã bị gió lạnh thổi nghiêng trái ngã phải.
— Em xem dự báo thời tiết rồi mà, nó chỉ bảo trời nhiều mây thôi. - Hác Thất Nguyệt chết lặng. - Sao lại mưa dữ thế, này là cỡ giông bão luôn rồi đúng không?
Tần Xán thấy bọn họ bị gió thốc đến mức đi không nổi, thở dài:
— Mọi người vào trong trú tạm trước đi, Hác Ngũ Chu và tôi sẽ bắt xe. Chờ xe đến tôi sẽ nhắn cho mọi người biết.
Giữa tiếng mưa rào rạt, Tần Xán ngẩng đầu lên nhìn bầu trời xám xịt trong lúc bung dù.
Đã lâu lắm rồi mới thấy một trận mưa to như thế này. Cậu nghĩ.